©†°Thơ tặng vợ .
Vợ là lá vợ là hoa
Vợ vừa là mẹ vừa là vú em
Vợ là nếp mật lá sen
Vợ là nàng tấm cô tiên ở đời
Vợ là quả quít nắm xôi
Là ly chè đậu xanh ngời yêu thương
Vợ là sắc vợ là hương
Bên ta trọn bước con đường công danh
Vợ ta ta phải để dành
Chở che bảo bọc yên lành sớm hôm
Vợ là phở , vợ là cơm
Là dưa muối , quả cà thơm mỗi ngày
Nhờ vợ hiền có đôi tay
No cơm ấm áo ngủ say giấc nồng
Vợ ta xinh tựa cánh hồng
Phải yêu vợ mới thành công cuộc đời .
Trần hồng Cơ
Nhạt nhòa hạt mưa thu .
Những hạt mưa hồng tí tách rơi
Ráng vàng mây nhuộm cả bầu trời
Chiều nay gió xuống nhanh trên phố
Chờ tóc em dài hát lả lơi .
Mưa rơi thật chậm con đường vắng
Áo lụa mơ bay một thoáng vui
Lá khô theo gió vơi niềm nhớ
Nhòa nhạt mưa thu ướt mắt môi .
Nhớ chiều thu mưa trên phố .
Trần hồng Cơ
28/09/2012
QUÊ NHÀ .
Quê nhà một nhánh sông trôi
Ấp ôm kỷ niệm thiếu thời đã qua
Trời chiều vang khúc dân ca
Vẳng theo tiếng sáo ngân nga êm đềm ...
Xa quê đã mấy năm liền
Mộng theo hồn bướm mơ tiên ít nhiều
Cung đàn một khúc tịch liêu
Bài ca như thể cơn triều sóng xô .
Tình yêu quê cũ tuổi thơ
Khắc ghi ký ức ngày xưa quay về .
Chìm trong giấc mơ quê .
Trần hồng Cơ
12/04/2012
CÓ ĐÔI BÀN TAY ẤM .
Giảng đường vắng lặng
Chỉ có mình tôi
Ngoài sân lá rụng
Mùa thu đến rồi .
Gót chân nhỏ bé
Xuyến xao cuộc đời
Tiếng chim sâu hót
Âm vang bầu trời .
Nhỏ như chiếc lá
Chép vội dòng thơ
Tôi giữ ước mơ
Xin làm sợi nắng
Đường hoa sứ trắng
Quen bước chân qua
Hôm nay vắng bóng
Một người đi xa .
...
Mùa đông ở lại
Nỗi nhớ lắt lay
Em về nơi ấy
Có ấm đôi tay ?
Tặng VTM ,
Chiều mưa nhớ mùa thu cũ
Trần hồng Cơ
12/07/2012HẠ NHỚ.
( để nhớ lại những mùa hè tuổi thơ )
Đong đầy sợi nắng vàng hanh ,
Con đường áo lụa , long lanh mắt buồn .
Hoa ơi ! Phượng đỏ sân trường
Ve ơi ! dạo khúc nhớ thương mùa hè
Mình anh đợi nhỏ ra về
Chiều rơi lặng lẽ tóc thề thả buông .
Bao giờ kể với nhỏ thương
Nỗi lòng giấu kín vấn vương bóng hình .
Anh mong ngày tháng vô tình
Trôi đi nhanh mãi cho mình gặp nhau .
Mây xanh bàng bạc trên đầu
Tiếng chim sáo hót gửi sầu vu vơ .
Lời yêu chưa ngỏ bao giờ
Dịu dàng khuya sớm bài thơ tỏ tình .
Khi nào nhỏ lại gặp mình ?
Bâng khuâng nỗi nhớ , lặng thinh tiếng cười .
Một người vui với biển trời
Một người xuống phố thấy đời buồn tênh .
Trưa nắng trong sân nhà .
Trần hồng Cơ
09/03/2012
Lục bát - CÓ ĐÔI BÀN TAY ẤM .
Em về có ấm đôi tay
Em về có ấm đôi tay
Mùa thu ở lại nơi đây một mình
Để nghe sương khói cuộc tình
Mây mù nắng nhạt mơ hình bóng ai
Suối reo bên giọt sương mai
Tiếng thơ tôi khẽ thở dài nhớ thương .
Người đi bỏ lại con đường
Hoa vàng ngập lối ngôi trường đìu hiu .
Quán xưa nhớ một buổi chiều
Bàn tay bối rối cho nhiều nhớ nhung
Mây trôi bạc tóc bềnh bồng
Chân chim đôi mắt mỏi trông người về .
Nhớ thời sinh viên nhiều mơ mộng
08/07/2012
Trần H.C
NHỚ NHỮNG BƯỚC CHÂN XƯA .
Giữa đêm khuya một mình anh ngơ ngác
Bỗng lạ lùng nhớ những bước chân xưa .
Nhớ buổi chiều dài quay quắt những cơn mưa
Nhìn bóng đổ trên ánh đèn vàng vọt .
Tách cà phê đen cứ rơi rơi từng giọt
Nào có uống đâu sao thấy đắng bờ môi ?
Khói thuốc mênh mông bao phủ mãi không thôi
Và cô đơn vẫn cứ như lời nguyền dai dẳng .
Kén tằm trong anh với nỗi buồn sâu lắng
Mãi cuộn tròn theo ngày tháng dần qua
Để đêm về anh chất nỗi xót xa
Suy niệm , đắm chìm như tín đồ sám hối .
Bước chân ai vẫn nhịp đều trên lối
Những con đường xưa rơi rụng hoa vàng
Thoảng hương bay trong cơn gió nhẹ nhàng
Anh cứ ngỡ mùi tóc em thơm ngát .
Còn đâu nữa những lời ca tiếng hát
Anh đã từng nghe với rung động con tim
Nỗi khát khao cung bậc ở trong em
Cứ tuôn chảy không khi nào cạn kiệt .
Tuổi hoa niên một thời sao thấm mệt ?
Gặp gỡ khúc quanh bao ngã rẽ rối bời
Anh đứng lại bàng hoàng rồi tự hỏi :
Có nhiều nữa không ,
những bi kịch cuộc đời .
Khi nỗi đau không thể cất thành lời ,
Khi cô độc bủa vây anh muôn trùng cơn sóng,
Em đã đến như nhiệm mầu cuộc sống
Như giọt nước hiếm hoi trong sa mạc tình người .
Xin cám ơn em và cám ơn cả cuộc đời
Đã cho anh được một lần vơi cơn khát .
Dẫu vẫn biết rằng khi con tim tan nát
Những vết chai sần còn lưu lại khó phai .
Nhưng Thượng Đế lòng lành đã gửi ánh ban mai
Cho tâm hồn anh tươi tắn sau những cơn giông bão .
Em là hiện thực không chút gì huyền ảo
Tình ơi ! bước chân xưa anh đã có em rồi .
Volver a creer
Tặng người bạn đời của tôi .
Trần hồng Cơ
20/06/2012
Người yêu ơi em luôn mơ ước
được cùng anh
khắc tên hai đứa mình lên vì sao ái tình
Người yêu hỡi trăm năm mình
chỉ có chung đôi kiếp này thôi
Thì ta hãy cùng nhau
Tìm một vì sao sáng cho riêng mối tình ta
Một tình yêu sống mãi trên trời cao
Mãi mãi nhân gian này sẽ nhớ ngôi sao tình chúng ta
Một vì sao chỉ có tên hai đứa mình thôi
Một trong hai đứa nếu mai rời xa
Ánh sáng ngôi sao này soi lối cho em và anh
Về một nơi chỉ có hai ta
Đôi dép
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nữa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia xẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiểng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia .
< Sưu tầm >
TÌNH THƠ
Tôi yêu nàng thuở đầu xanh tuổi trẻ ,
Một mối tình thơ không chút muộn phiền .
Chẳng so đo , đâu tính toán bạc tiền ...
Mà cây tình ấy vẫn đơm hoa kết trái .
Chúng ta chỉ hẹn hò nhưng chưa hề áy náy ,
Có hề chi hai ánh mắt đợi chờ ?
Bàn tay nào thơm mùi mực viết học trò ,
Đã nắn nót thả câu thơ sai vần và lỗi nhịp .
Những sáng tinh mơ trên con đường đi học ,
Nàng vẫn bên tôi thủ thỉ nỗi ước mơ .
Không cô đơn khi lỡ bước lúc bơ vơ
Tuổi còn bé nên tôi chẳng biết gì để nói .
Những lúc học hành mệt nhoài buổi tối
Nàng ngồi bên khung cửa sổ đầy hoa
Mỉm nụ cười lặng lẽ
dưới đôi cánh ánh sao sa
Tôi như thấy trái tim bừng sống lại .
Rồi thời gian trôi đi ,
cuộc đời gió bụi .
Những cơn lốc xoáy
giật tung từng mái ấm gia đình .
Tôi đánh mất tình nàng trong cuộc mưu sinh ,
Để tồn tại trong hành trình đầy khắc nghiệt .
Bạn có biết không ?
Ôi cái đói cồn cào trong da thịt
Những lúc xé lòng thèm khát được ăn no .
Làm thế nào để giữ mối tình thơ ?
Đành rơi nước mắt chia tay người yêu cũ .
Chỉ cần ít thôi một đôi điều là đủ ,
Tôi vẫn cô đơn nhưng không thể đợi chờ .
Trái tim quen kiêu hãnh nay đã hững hờ ,
Nàng vắng bóng rồi tôi cũng cúi đầu im lặng .
Bàn tay ấy nay cầm viên phấn trắng ,
Quên mất đi những nét bút ngày xưa .
Không còn nhịp thở thổn thức những vần thơ
Không còn tìm được tình nàng trong trang giấy .
Rồi một đêm khuya ngồi suy nghĩ một mình
bóng dáng người xưa bỗng tràn đầy trong ký ức .
Sao tôi vẫn thấy nàng .
Phải , nàng thơ vẫn sống trong hiện thực .
Sau những nhọc nhằn vất vả cuộc mưu sinh .
Tôi vẫn nắm được tay nàng ,
tình thơ ơi với đôi tay sần sùi cơm áo .
Sớm mai nghe tiếng chim trong vườn ,
15/09/2011
Trần hồng Cơ
Khoa học là một điều tuyệt vời khi không phải dùng nó để kiếm sống.
Albert Einstein .